Khen thưởng là việc không thể thiếu trong tổng kết một hoạt động nào đó, một công tác rất cần thiết để người được khen sẽ cố gắng hơn và người chưa được khen ra sức phấn đấu cho lần sau. Nhưng khen ai? để ai đó được mọi người khen ngợi là điều không dễ.
Chuyện khen thưởng lâu nay trong cơ quan Nhà nước có điều gì đó chưa làm được nhiệm vụ chính trị của mình là kích thích đơn vị phát triển. Lãnh đạo (các cỡ) luôn là người được tập thể được giơ tay bình xét khen thưởng với mức “chức càng cao” thì càng “đương nhiên” được khen (có ai mà dám không đưa tay!)
Cá nhân “hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ” thì được khen, nhưng một nhân viên và một thủ trưởng cùng hoàn thành xuất sắc thì ai sẽ được tỉnh khen và ai được huyện khen? Rõ ràng cụm từ này đã tạo nên một cụôc đua không công bằng trong việc bình xét khen thưởng. Lãnh đạo phải làm việc nhiều hơn nhân viên cả về số lượng lẩn tính phức tạp của công việc là một logic. Nhưng có một logic khác, đó là “người nào việc đó”. Không thể lấy nhiệm vụ lãnh đạo so với nhiệm vụ của nhân viên để bình xét khen thưởng. Sự bình xét như vậy luôn cho thấy có sự ưu tiên theo thứ tự: giám đốc/ phó giám đốc/ chủ tịch công đoàn/ trưởng khoa/ tổ trưởng/… thử hỏi sẽ còn mấy cơ hội cho “lính trơn”? Khen người tốt? khen việc tốt? hay khen …ghế?
Cách mạng là sự nghiệp của quần chúng, cán bộ là công bộc của dân. Điều này đã được Đảng và Nhà nước khẳng định. Làm lãnh đạo là đã được xác lập một giá trị xã hội, được hưởng những ưu đãi cả chính đáng lẩn không chính đáng, cho nên việc phải lo trước nhân viên, làm nhiều hơn nhân viên, đó là lẽ tất nhiên! Nhân viên là người có quyền làm đúng giờ, làm vừa sức, thừa hành đúng nhiệm vụ. Vượt qua điều đó, họ cần phải được khen thưởng! Như trong doanh nghiệp, chỉ cần thêm giờ là họ có tiền phụ trội! Như vậy, thật khôi hài khi hầu hết giám đốc/ phó giám đốc/ chủ tịch công đoàn/ trưởng khoa/ trưởng khối…đều được khen thưởng, suất còn lại ít ỏi thì xét cho phần đông nhân viên.
Nên chăng chỉ xét danh hiệu giám đốc/ trưởng phòng/ trưởng khoa giỏi nhất huyện/ nhất tỉnh. Còn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ chung chung thì cho nhân viên; đạt nhiều loại khen thưởng nào đó thì được tăng lương trước niên hạn. Từ đó tạo cuộc đua công bằng: giám đốc với các giám đốc, trưởng phòng với các trưởng phòng…Và điều quan trọng nhất, nhân viên giỏi sẽ có nhiều cơ hội được khen thưởng
Công việc của ban thi đua khen thưởng sẽ vất vã hơn, bản thành tích sẽ thực chất hơn, và dĩ nhiên danh hiệu đạt được sẽ danh giá hơn.
2 nhận xét:
Thủ trưởng tui không có như vậy đâu, nhường cho tụi tui hết đó. Thậm chí mấy bạn bị cắt thi đua theo chỉ tiêu, còn được trích quỹ thưởng để động viên. Nhưng cũng tội nghiệp thủ trưởng lắm. Từ vị trí số 1 xuống ngoại hạng, thưởng thêm cũng không nhận, có người không hiểu tưởng thủ trưởng tôi làm việc kém hiệu quả, "khùng",..., bạn thấy sao?
một con én chỉ làm được...1 ly thôi
Đăng nhận xét