Thứ Tư, 16 tháng 12, 2009

NGHỊCH LÝ…

Có một quan điểm xã hội đang tồn tại, đánh đồng nơi làm việc tới trình độ nghiệp vụ! có nghĩa là: làm ở bệnh viện lớn là giỏi hơn ở bệnh viện nhỏ, làm ở tuyến trên là giỏi hơn ở tuyến dưới. Vì thế, cũng là nhân viên y tế, có giá hay không là cái chỗ làm, còn làm được cái gì thì...tính sau.
Kết quả: tuyến trên thì toàn là người giỏi: giỏi chuyên môn, giỏi “chạy” hoặc cả hai. Còn tuyến dưới thì ngược lại: dở…đủ thứ.
Cho nên, phía dưới dù ..."quan trọng" nhưng vẫn cứ rảnh rang, bên trên thì quá tải, quá tải mà ...vui.
Bệnh tật khi được phát hiện sớm thì điều trị dễ hơn, ít biến chứng, hồi phục nhanh hơn, chi phí rẻ hơn. Nhưng chẩn đoán sớm bao giờ cũng khó hơn, vì dấu hiệu bệnh lý còn mập mờ, cái chính cái phụ chưa rõ ràng. Như vậy, BS dở chuyên môn mà cắm ở cơ sở thì coi dân tình cũng chẳng nhờ cậy bao nhiêu.
Bệnh nhẹ mà nhập ngay bệnh viện lớn thì tốn kém cũng sẽ “lớn” theo bệnh viện vì rất nhiều xét nghiệm “cỡ lớn” sẽ được sử dụng. Lỡ gặp BS “giỏi chạy” đọc phim thường chưa rành đã vội cho chụp CT, MRI…thì bệnh nhân nghèo sẽ không còn “manh giáp”
Một thực trạng khá phổ biến hiện nay là các địa phương lo chạy theo tỷ lệ bao phủ BS cho xã theo kiểu “BS hoá” YS! Xem đó là hoàn thành việc củng cố y tế cơ sở! nhưng hình như còn đang thiếu một chính sách “được làm” ở cơ sở (trình độ nhất định đủ để “tác chiến” độc lập; điều kiện làm việc và đãi ngộ xứng đáng…) nên, coi chừng sẽ xảy ra tình trạng “YS hoá” đội ngũ BS ở tuyến cơ sở!
Một dịch vụ y tế ngon, bổ, rẻ cho quảng đại quần chúng không thể có được khi những người về cơ sở chỉ toàn là những người "dở đủ thứ", hoặc vừa làm vừa lo "chạy" hay là ..."hàng dạt” từ tuyến trên.
Quá tải ở tuyến trên, chuyện sẽ còn nói mãi.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét