Từ lâu báo chí là một nguồn thông tin quan trọng, là món ăn tinh thần không thể thiếu, là vũ khí sắc bén của toàn xã hội. Điều không thể chối cãi là báo chí góp phần cải tạo và xây dựng xã hội. Nếu là người thích đọc báo có lẽ ít có niềm vui nào hơn khi được thấy tin bài của mình trên mặt báo. Được đăng ở trang của báo “lớn” thì niềm vui càng lớn.
Công bằng mà nói, tờ báo của chúng ta chưa phải là tờ báo lớn. Cái “tỉnh lẻ” vẫn hàng ngày hiển hiện trên các trang báo. Trong khi đó, độc giả của chúng ta thì lại không “nhỏ”. Họ có tri thức, có nhiều nguồn thông tin “lớn”, và có cả thực tế rõ ràng để kiểm chứng các tin bài của tờ báo tỉnh nhà.
Là tờ báo tỉnh, nên đa phần độc giả của chúng ta thường “có mặt” hoặc ở gần đâu đó trong bản tin hay bài báo. Nhà họ có thể ở cạnh nhân vật người tốt việc tốt theo kiểu “vừa dạy giỏi vừa nuôi heo giỏi”; họ có thể cũng là những người tham gia hời hợt vào một chiến dịch nào đó mà báo đăng đạt kết quả tốt 100%...Cho nên hơn ai hết, họ hiểu rõ cả những gì không in trên mặt báo. Độc giả “lớn” sẽ mĩm cười trước hình ảnh một căn nhà rách nát để kêu gọi sự quan tâm vì họ biết người đưa tin đã bị đưa vào sự toan tính kiếm thêm cho ngôi nhà mới đủ giá trăm triệu của gia chủ…
Tin không thật, bài không mới, viết theo lối tát nước theo mưa, giải thích dài dòng… làm cho độc giả cảm thấy bị xem thường, và ngày càng xa rời tờ báo
Độc giả “lớn” muốn thấy tính chiến đấu chống tiêu cực của báo là vào hang bắt hổ chứ không chỉ dừng lại ở việc khuấy động ao bèo. Vì chính họ - “thấp cổ bé họng”, đang ngày ngày ở bên cạnh bọn tham nhũng, những kẻ đạo đức giả, bọn lừa trên gạt dưới để mưu cầu danh lợi. Họ mong lắm một ngày nào đó báo ta dám “lớn” để góp phần tiêu trừ bọn sâu dân mọt nước để cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn. Lúc đó, với nhiều độc giả “lớn”, ai dám nói báo ta là tờ báo nhỏ?
Hãy luôn nghĩ rằng chúng ta đang làm báo cho những độc giả “lớn”! Khi họ càng “lớn” thì họ càng không thể chấp nhận một tờ báo “nhỏ” mãi, dù đó là tờ báo thân thiết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét