Thứ Hai, 11 tháng 7, 2011

Làng Chăm Châu Phong.

Cuối tuần rồi, tháp tùng gia đình về thăm bà con ở Châu Đốc, chính xác là Tân Châu, cách Châu Đốc một dòng sông, chuyến đi rất vui và suôn sẻ.
Xe qua phà Vàm Cống, nối Sa Đéc với Long Xuyên, trên phà nhìn Sông Hậu mùa này có màu vàng của phù sa, mình nhớ câu thơ "Những dòng sông đỏ nặng phù sa..." trong bài Đất nước của Nguyễn Đình Thi, chắc là nói về sông Hồng (?)

Tới Châu Đốc, qua phà Châu Giang, đến xã Châu Phong, ấp Phũm Soài có làng người Chăm, có những thánh đường Hồi giáo mini và tiếng loa gọi cho tín đồ cầu nguyện lúc chừng hơn 4h sáng là điều làm mình vô cùng thích thú. Người Chăm Hồi  giáo ở đây cầu nguyện một ngày 5 lần, chỉ có đàn ông mới cầu nguyện ở thánh đường, đàn bà thì ở cầu nguyện nhà (nghe nói, đàn bà tới thánh đường một lần khi qua đời làm lễ chuẩn bị an táng)
Người chăm Hồi giáo ở đây rất thân thiện, họ sẵn sàng trên môi nụ cười khi ta chào họ, họ tiếp chuyện với khách rất nhiệt tình.
Các cô, cậu bé người Chăm sáng chủ nhật đến các thánh đường để học chữ và giáo lý đạo Hồi,
trong khi chờ đợi tới giờ học...
"Phố" người Chăm, khu này khá sang, có lối kiến trúc sàn, cầu thang chính diện từ sân lên trên sàn, dưới sàn thường là nơi chứa củi, hoặc nuôi gà (không bao giờ có heo! vì họ coi heo là con vật dơ bẩn, dĩ nhiên thực phẩm người Chăm ở đây cũng không có thịt heo)
 
 Người "anh em Hồi giáo" này 78 tuổi này từ Sài Gòn về thăm và cầu nguyện cho bà vợ của ông trong nghĩa điạ sau thánh đường
Mộ người Chăm Hồi giáo ở đây  rất đơn giản: chỉ một bia đá nhỏ, hoặc một tảng đá nhỏ chừng 20*30cm.
 Đây là nghĩa địa cổ có từ năm 1700
Bên trong nghĩa địa cổ, nhưng thấy chỉ có 2 bia đá! những ngôi mộ xưa có bia bằng những tảng đá nhỏ có lẽ bị chìm xuống?
người Chăm Hồi giáo ở đây không dùng gỗ tốt dể làm quan tài, mùa nước nổi thì dùng quan tài bằng loại gổ chừng 100 ngày thì mục nát (?) còn mùa khô thì lịm thi hài (dân địa phương gọi là bó xác) xong thì chôn, không cần quan tài. Quan niệm về cái chết, sau khi chết của người Hồi giáo là một câu hỏi mà mình thắc mắc...
Những địa danh "quí như ngọc": Châu Đốc, Châu Giang, Châu Phong, Tân Châu...làm cho người ta liên tưởng tới vùng đất trù phú, sông đầy cá, đồng đầy lúa...và rất nhiều những câu chuyện như những viên ngọc đang chờ người khám phá...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét