Trong nội khoa có câu: "chỉ thấy cái mình tìm, và tìm thấy cái mình biết". cho nên có những chuyện nó trơ trơ trước mắt, nhưng không tìm thì không thấy, vì thấy cũng không biết là cái gì.
Chuyện đời cũng vậy, xã hội như một cơ thể vĩ đại, cần phải "khám xét" cho đúng cách, phải biết cách "nhìn, sờ, gõ, nghe" để chẩn đoán và điều trị cho đúng.
Thử hỏi bây giờ, sao mà nhiều học sinh băng nhóm, không ít sinh viên côn đồ, trí thức thì một số lưu manh hóa...? Nó như cành sâu, lá xấu, làm cho cái cây xã hội thêm phần xấu xí...
Trị bệnh phải tìm căn nguyên, tìm không ra căn nguyên cứ "đối chứng lập phương" là cách dở nhất, vì đó là cách chạy theo đuôi, là thu dọn hậu quả....
Làm sao cho học sinh đừng lập băng nhóm, sinh viên tập làm trí thức, trí thức thì đừng...lưu manh?
Vậy cái gốc là đâu?
Vậy cái gốc là đâu?
Xã hội, nó có hệ thống giáo dục là ông thầy dạy cho nó nên người, có hệ thống y tế để chăm lo sức khỏe cho nó...
Chừng nào "thầy ra thầy" lúc đó sẽ khá hơn, còn cứ đổ thừa tại xã hội, tại gia đình, còn mình luôn...đạt chuẩn thì khỏi cần "hạ hồi" nhưng ai cũng...thấu.
Hình như, nếu có sửa tích cực thì may ra vài chục năm sau, khi đám lưu manh hiện nay già yếu hết, lúc đó khá hơn chăng?
Cái gì không của riêng ai thì không là của ai cả!
Chừng nào "thầy ra thầy" lúc đó sẽ khá hơn, còn cứ đổ thừa tại xã hội, tại gia đình, còn mình luôn...đạt chuẩn thì khỏi cần "hạ hồi" nhưng ai cũng...thấu.
Hình như, nếu có sửa tích cực thì may ra vài chục năm sau, khi đám lưu manh hiện nay già yếu hết, lúc đó khá hơn chăng?
Cái gì không của riêng ai thì không là của ai cả!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét