Cái điện thoại gọi là thông minh của mình dạo này mau hết pin, mặc dù mới mua, mới xài chưa bao lâu. Pin hết thì sạc, chuyện cũng không có gì lớn.
Thắc mắc nên mày mò coi sao, mới biết vì nó chạy ẩn nhiều chương trình cùng lúc nên hao pin.
Thế là mình off hết, chỉ chừa lại cái cơ bản nhất của nó là chờ đợi - nghe - gọi - nhắn tin. Lập tức nó phục hồi công lực, pin dai như...đỉa.
Có người nhắc, lúc rày tóc mày bạc nhiều hơn, mặt thì xộm hơn, ít cười, ít nghêu ngao trên blog hơn...
Người ta dạy nhau rằng, muốn hạnh phúc phải thả hồn cùng lá hoa hiện tại; đừng lục tìm quá khứ để tiếc; chớ ngồi lo sợ hãi tương lai; hãy là chính mình chớ nghe lời thiên hạ; bỏ đi căm thù, nuôi đưỡng thương yêu...
Học hoài, đọc hoài mà làm không được, ông bà thầy lại nói: bất hạnh là tại...mình không thấy hạnh phúc, chớ hạnh phúc ở đầy quanh ta!
Học hoài, đọc hoài mà làm không được, ông bà thầy lại nói: bất hạnh là tại...mình không thấy hạnh phúc, chớ hạnh phúc ở đầy quanh ta!
Ước gì...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét