Thứ Ba, 31 tháng 7, 2007

Dự phòng dị ứng thực phẩm đối với trẻ em

Khoảng 6% trẻ em có dị ứng với thực phẩm, các triệu chứng dị ứng thường khởi phát trước 2 tuổi – khi mà trẻ bắt đầu tiếp xúc với tác nhân dị ứng có trong thức ăn.
Thực phẩm gây dị ứng là gì?
Thực phẩm gây dị ứng là thực phẩm có chứa có protein đặc biệt, nó làm kích thích sự đáp ứng hệ thống miễn dịch của cơ thể. Sau lần tiếp xúc đầu tiên với tác nhân gây dị ứng thì sự nhạy cảm của cơ thể vẫn tồn tại và làm cho chúng phản ứng lại mạnh hơn và gây ra triệu chứng bệnh khi gặp lại lần sau trong thức ăn
Triệu chứng dị ứng thực phẩm ở trẻ em rất đa dạng, từ nhẹ cho đến rất nặng: hồng ban, ngứa, nôn ói, tiêu chảy, đau bụng và táo bón; một số ít có thể gây bệnh lý trào ngược dạ dày thực quản (gastroesophageal reflux disease - GERD), trường hợp nặng có thể gây co thắt đường thở phải cấp cứu
Những thực phẩm nào gây dị ứng?
Trẻ con thường dị ứng ứng với sữa bò, lúa mì, và đậu nành. Tuy nhiên điều may mắn là khi bé lớn dần lên thì sẽ mất dần dị ứng với những thực phẩm này; một số trẻ thì dị ứng với cá, hải sản (những thứ mà dễ gây dị ứng cho người lớn). Các loại thực phẩm khác thì ít dị ứng hơn
Làm sao để phòng tránh dị ứng thức ăn?
Không có cách gì chắc chắn để phòng tránh cơ thể trẻ dị ứng với thức ăn. Đây là lĩnh vực mà các chuyên gia cần thêm nhiều nghiên cứu để đưa ra các ý kiến chính xác hơn. Tuy nhiên, sử dụng thức ăn phù hợp với lứa tuổi của trẻ là cách để phòng tránh cơ thể dị ứng với thức ăn, nhất là các gia đình có tiền căn dị ứng. Sau đây là một số khuyến cáo đáng quan tâm:
1. Hạn chế ăn đậu phộng trong thời kỳ mang thai và khi cho con bú sẽ giúp cho trẻ tránh dị ứng với đậu phộng và các chất gây dị ứng khác. Đặc biệt là đối với gia đình có tiền sử dị ứng
2. Chỉ cho trẻ bú sữa mẹ trong 6 tháng đầu. Sữa mẹ là nguồn dinh dưỡng tốt nhất cho trẻ con, trẻ bú mẹ ít có nguy cơ dị ứng thức ăn thậm chí khi lớn lên sau này. Tương tự, các nhuyên gia cũng cho rằng hãy chờ cho trẻ được 6 tháng tuổi trở lên hãy cho chúng ăn thức ăn đặc, điều này cũng giúp dự phòng dị ứng thức ăn

3. Cho trẻ ăn sữa bò sau một tuổi, ăn trứng gà sau 2 tuổi giúp trẻ tránh nguy cơ dị ứng với sữa, với trứng

4. Bắt đầu cho trẻ ăn đậu phộng, hải sản, từ khi bé được 3 tuổi (và hãy chú ý không cho trẻ ngậm nguyên một hạt đậu, điều này có thể gây nguy hiểm)

5. Khi bắt đầu cho ăn một thực phẩm mới nên cho chúng ăn từ từ và riêng lẻ. Chỉ trộn thức ăn cho trẻ khi chắc chắn là cơ thể bé đã “chịu” đã chịu những thứ đó

6. Hãy nấu chín thức ăn: hầu hết các các chất gây dị ứng trong thức ăn sẽ mất tác dụng gây dị ứng sau khi được nấu chín. (chú ý: cá tuyết, rau cần tây thì không!)

Những trẻ nào có nguy cơ dị ứng với thức ăn?

Nếu bạn dị ứng với thức ăn nào thì con bạn cũng có nguy cơ dị ứng với thứ đó
Con của người đang bị suyễn cũng tăng nguy cơ dị ứng với ăn.


(Theo MayoClinic)

Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2007

Thăm Mẹ VNAH



Hôm nay tháp tùng cùng Ông Đỗ hữu Lâm thăm 2 Mẹ VNAH ở Tân Tập, cả hai đều trên dưới 90 tuổi. Tuy già yếu nhưng cả 2 Bà đều còn minh mẫn tiếp chuyện, nói năng rất rành rẽ.
Hàng năm vào dịp 27/7 là trạm y tế lãnh lệnh đi thăm các bà Mẹ VNAH, nhớ những năm trước, công tác này cũng khá vất vã, phải “lội” một hai ngày để đi thăm mười mấy bà Mẹ VNAH. Lúc đó còn rất khó khăn, chủ yếu là đi bộ, đi xuồng, đường thì xa, mà quà thì ít, làm cho người đi thăm cũng cảm thấy ái náy. Lúc đó nhà cửa của gia đình chính sách cũng chưa đầy đủ, có nơi bằng Tổ quốc ghi công treo đầy trên vách lá, ai yếu bóng vía bước vào là thấy ngộp ngay
Hôm nay thì rất khác, nhà cửa các Mẹ khang trang, con cháu phụng dưỡng chu đáo, chính quyền chu cấp tương đối đầy đủ, cuộc sống cuối đời của các Mẹ cũng tạm có thể an lòng
Cầu mong đất nước an bình. Bởi mất mát con người là không gì bù đắp nỗi.

An toàn cho bệnh nhân - vấn đề cấp thiết!

  • Theo WHO thì có khoảng 1 phần 300 khả năng bị tổn thương khi được chăm sóc sức khỏe, so với tỷ lệ 1 phần 1.000.000 khi đi máy bay! Cho thấy sự an toàn cho bệnh nhân trong quá trình chăm sóc sức khoẻ ngày càng trở nên là một vấn đề sức khỏe quan trọng có tính toàn cầu. Hàng loạt các rủi ro mà báo đài gần đây nêu ra như: tiêm chủng gây chết; chẩn đoán lầm gây chết; chết khi đang phẩu thuật…Chỉ là phần nổi của tảng băng gồm các tai biến, các hậu quả xấu trong quá trình điều trị gây ra nhưng chưa…chết! Nguy cơ lơ lửng trên đầu bất cứ ai, giàu hay nghèo, trong hay ngoài hệ thống y tế!

  • Ở các nước công nghiệp phát triển cứ 10 bệnh nhân thì có một bệnh nhân bị tổn thương do quá trình chăm sóc sức khoẻ ở bệnh viện, cho nên ở các nước đang phát triển chắc chắn tỷ lệ này còn cao hơn nhiều. Riêng nguy cơ nhiễm trùng ở bệnh viện là gấp khoảng 20 lần!

  • Những mủi tiêm không an toàn làm lây nhiễm các bệnh như viêm gan siêu vi B, viêm gan siêu vi C và HIV cho hàng triệu người và là nguyên nhân của khoảng 1,3 triệu người chết mổi năm trên thế giới

  • Ít nhất 50% các phương tiện y khoa ở các quốc gia đang phát triển không được sử dụng tốt hoặc chỉ sử dụng một phần, làm cho mất mát hư hỏng, và vì ít sử dụng nên thầy thuốc không có kỹ năng, dẫn đến kết quả chẩn đoán và điều trị dưới mức trung bình, hậu quả thì bệnh nhân phải gánh chịu

  • Mổi năm, trên thế giới hơn 100 triệu người cần phẩu thuật để trị bệnh, nếu áp dụng tốt các biện pháp an toàn trong phẩu thuật thì có thể tránh được một nửa sự rủi ro có thể gây tàn tật hoặc tử vong

  • Rửa tay sạch khi chăm sóc bệnh nhân là phương pháp đầu tiên, đơn giản mà hiệu quả có thể giãm đến 50% nguy cơ nhiễm trùng bệnh viện và sự lan tràn của vi khuẩn kháng thuốc. Điều này thầy thuốc nào cũng biết. Nhưng một thống kê gần đây cho thấy trên…90% thầy thuốc của chúng ta không rửa tay khi thăm khám bệnh nhân! Thật ra, điều này cũng không phải là “đặc sản” của Việt Nam mà là của cả…thế giới, đến nỗi y tế thế giới vào cuối năm 2005 đã phải phát động “chăm sóc sạch là chăm sóc an toàn” (Clean Care is Safer Care) để cải thiện tình hình.

  • Sức khỏe là vàng! Thật vậy, tổn hại kinh tế ở một số quốc gia cho vấn đề chăm sóc bệnh nhân không an toàn thật ấn tượng: 6 – 29 tỷ đô la mổi năm. Đó là chi phí của nhập viện để điều trị thêm, mất thu nhập do nằm viện, do tàn tật, cho kiện tụng…

  • Ngành y tế nước ta có vô số chuyện cần phải làm để giãm “tai nạn” cho người đau khi đến bệnh viện; để bớt “rủi ro” cho người khỏe khi đi phòng bệnh. Lúc đó, xã hội sẽ bớt ca thán vì những “từ mẫu” làm đau thêm cho “con” bệnh của mình.
  • (Theo WHO)

Thứ Hai, 2 tháng 7, 2007

Buồn vui chuyện bác sĩ xã








Trong hệ thống văn bằng quốc gia không có danh hiệu ''Bác sĩ (BS) xã'' và đương nhiên cũng không có ''BS tỉnh'' cách gọi này có cái hay là cho biết ngay người đó là BS làm việc ở xã nhưng cái dở là tạo một sự phân biệt đối xử, gây một tâm lý có lẽ không thoải mái cho người được gọi.

Anh đến từ...

Đa số BS ở tuyến xã xuất thân từ hệ đào tạo không chính quy, nhưng từ khi ''thị truờng giáo dục'' có sự ''liên doanh đào tạo'' ngày càng sôi động của hệ đại học (cả sau đại học), ta thấy ''cỡ'' nào cũng ''vào'' và ''ra'' được cổng trường đại học (chuyện không riêng chỉ riêng ngành y) thì đồng môn của anh ngày càng nhiều, tỷ lệ xã có anh càng cao và chất lượng thì... ''không nói ra nhưng ai... cũng biết''. Tuy nhiên, khéo ''nấu'' thì cũng có thể có cơm ngon, tệ lắm thì cơm nhão hay là... cháo thì vẫn hơn là để gạo... sống.

Nơi anh làm việc...

''10 năm qua trạm ta vẫn thế'', phòng ốc có thể khang trang hơn, nhưng phương tiện chẩn đoán vẫn là chiếc ống nghe và máy đo huyết áp vẫn còn ''xài tốt'' từ thế kỷ trước. Với chính sách quốc gia về trang thiết bị cho trạm y tế đến năm 2010 hy vọng lúc đó sẽ khá hơn với máy siêu âm, điện tim, máy xét nghiệm đơn giản... Nhưng khả năng để sử dụng có hiệu quả thiết bị vẫn là một ẩn số.

Vài suy nghĩ ...

Từ giữa năm 2006, hệ thống y tế cấp huyện được phân chia theo lối chuyên nghiệp hơn với 3 cơ quan ngang nhau: Trung tâm Y tế dự phòng; bệnh viện huyện và phòng y tế, trong khi trạm y tế ''ổn định'' biên chế từ hơn 15 năm qua, còn công việc thì ''liên tục phát triển''. Không khéo thì sẽ dẫn đến hiện tượng ''1 người làm, 9 người... ngồi tính''.

Với chính sách BHYT và khám miễn phí trẻ dưới 6 tuổi hiện nay, hầu hết các Trạm Y tế đều có và có nhiều bệnh nhân để khám, một phần do gần gũi, một phần do người dân cũng quá ngao ngán khi chờ đợi ở tuyến trên và... một phần ít ai biết là bệnh viện tuyến trên cũng cũng thường khuyến khích bệnh nhân BHYT nên trở về khám ở tuyến dưới.

Chính sách ưu đãi cho cán bộ y tế được ghi trong Nghị quyết 46 của Bộ Chính trị (23-2-2005) về mức ưu đãi cho thầy thuốc bằng với thầy giáo đến nay còn chưa được thực thi đầy đủ.
(bao LA)