Cuối năm, đón tết, mừng xuân, là dịp mà hầu hết mọi cơ quan tổ chức, bất kể công hay tư đều có tổ chức tiệc tất niên, chỗ nào càng đông, càng giàu, thì tiệc càng lớn và dĩ nhiên nơi nào "yếu pin" thì cũng ráng làm tiệc nhỏ, cho có với người ta, nên...nhậu cuối năm là chuyện đương nhiên
Rồi lính mời sếp, cấp dưới mời cấp trên, anh mời tôi, hàng xóm mời anh...nói chung nếu quan hệ rộng một chút thì uống rượu, bỏ cơm, húp cháo trong tháng cuối năm là chuyện thường. Chả trách, dù Nhà nước chỉ cho nghỉ tết 4 ngày nhưng lai rai cho hết mùng là chuyện không mới nhưng năm nào cũng nhắc.
Sáng nay đọc báo, (lại đọc báo) thấy đâu miệt dưới vùng 4 xảy ra dịch tả. Đành rằng đây là tả ngoại nhập, nhưng vi trùng tả thì hiển nhiên không cần passport, cũng không cần gia hạn lưu trú, cũng không cần phải hạn chế sinh sản. ...cho nên nguy cơ bùng phát dịch là rất lớn. Bởi thói quen "ăn chín uống sôi" ; rửa tay thường xuyên của bà con mình, cho tới nay thì vẫn chưa...quen
Đại tiệc, tiều tiệc trong dịp cuối năm là chuyện chẳng đặng đừng, dù muốn hay không chúng ta cũng phải tham gia. Chưa thấy qui định cỡ nào thì gọi là đại tiệc, hay bi nhiêu thì đặt tên là tiểu tiệc, chỉ có một điều chắc chắn là nguy cơ sẽ gia tăng theo qui mô của đám tiệc. Một con vi trùng có tốc độ phân chia là 30' một lần, thì nếu "qua đêm" trên món nào đó thì bầy con cháu của nó sẽ vào khoảng 17 triệu vào sáng hôm sau! vì vậy một nhiễm bẩn rất nhỏ hôm trước sẽ là nguy cơ rất lớn cho hôm sau, nếu đội ngũ nấu ăn của chúng ta "vô tư" về vệ sinh thực phẩm với những lý do: tại bọn em ít người, vì tiệc lớn phải làm sớm, bởi thiếu nước, do nhà mấy anh chật hẹp...
Phải tự bảo vệ mình trong khi nhà chức trách thì gần như bó tay trước sự xuống cấp của đạo đức sản xuất kinh doanh, trong lĩnh vực thực phẩm!
Rồi lính mời sếp, cấp dưới mời cấp trên, anh mời tôi, hàng xóm mời anh...nói chung nếu quan hệ rộng một chút thì uống rượu, bỏ cơm, húp cháo trong tháng cuối năm là chuyện thường. Chả trách, dù Nhà nước chỉ cho nghỉ tết 4 ngày nhưng lai rai cho hết mùng là chuyện không mới nhưng năm nào cũng nhắc.
Sáng nay đọc báo, (lại đọc báo) thấy đâu miệt dưới vùng 4 xảy ra dịch tả. Đành rằng đây là tả ngoại nhập, nhưng vi trùng tả thì hiển nhiên không cần passport, cũng không cần gia hạn lưu trú, cũng không cần phải hạn chế sinh sản. ...cho nên nguy cơ bùng phát dịch là rất lớn. Bởi thói quen "ăn chín uống sôi" ; rửa tay thường xuyên của bà con mình, cho tới nay thì vẫn chưa...quen
Đại tiệc, tiều tiệc trong dịp cuối năm là chuyện chẳng đặng đừng, dù muốn hay không chúng ta cũng phải tham gia. Chưa thấy qui định cỡ nào thì gọi là đại tiệc, hay bi nhiêu thì đặt tên là tiểu tiệc, chỉ có một điều chắc chắn là nguy cơ sẽ gia tăng theo qui mô của đám tiệc. Một con vi trùng có tốc độ phân chia là 30' một lần, thì nếu "qua đêm" trên món nào đó thì bầy con cháu của nó sẽ vào khoảng 17 triệu vào sáng hôm sau! vì vậy một nhiễm bẩn rất nhỏ hôm trước sẽ là nguy cơ rất lớn cho hôm sau, nếu đội ngũ nấu ăn của chúng ta "vô tư" về vệ sinh thực phẩm với những lý do: tại bọn em ít người, vì tiệc lớn phải làm sớm, bởi thiếu nước, do nhà mấy anh chật hẹp...
Phải tự bảo vệ mình trong khi nhà chức trách thì gần như bó tay trước sự xuống cấp của đạo đức sản xuất kinh doanh, trong lĩnh vực thực phẩm!
Ngày xuân, đại tiệc...dịch tả và những nỗi lo!

















