...
Ta lang thang.
Nói thầm với gió
Tiếc vầng trăng
Mãi lẩn trong mây
Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2013
Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013
Mưa
Mưa.
Cành cây đứng yên hứng lấy những giọt mưa, như sợ lung lay sẽ hụt mất
Mưa lặng lẽ ngoài sân.
Mình cũng bất động nghe tiếng mưa rơi trên mái nhà
Lâu rồi mình mới lặng nghe tiếng mưa như hôm nay
Tối qua mình đạp xe trong cơn mưa đêm lất phất
Vậy mà không lạnh, không bệnh.
Mình trở thành gỗ đá rồi chăng?
Nhớ câu hát "thà làm viên đá âm thầm đáy biển..."
Cành cây đứng yên hứng lấy những giọt mưa, như sợ lung lay sẽ hụt mất
Mưa lặng lẽ ngoài sân.
Mình cũng bất động nghe tiếng mưa rơi trên mái nhà
Lâu rồi mình mới lặng nghe tiếng mưa như hôm nay
Tối qua mình đạp xe trong cơn mưa đêm lất phất
Vậy mà không lạnh, không bệnh.
Mình trở thành gỗ đá rồi chăng?
Nhớ câu hát "thà làm viên đá âm thầm đáy biển..."
Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013
Rác
Rác nào cũng gây ô nhiễm.
Rác vô cơ hữu cơ, hữu hình, vô hình...
Ngày xưa có người thức cả một đêm khi lần đầu thấy mẫu tin nhỏ xíu của mình xuất hiện trên báo
Niềm vui đó mất dần dù bài đăng báo ngày nhiều hơn
Rồi có người bỏ báo, viết blog. Áp lực viết blog nặng nề hơn vì mình phải chịu trách nhiệm bài của mình.kkk
Rồi đóng blog chơi facebook
Ngày càng khó lựa cái hay để đọc trên FB
Vì rác nhiều quá
Rác vô cơ hữu cơ, hữu hình, vô hình...
Ngày xưa có người thức cả một đêm khi lần đầu thấy mẫu tin nhỏ xíu của mình xuất hiện trên báo
Niềm vui đó mất dần dù bài đăng báo ngày nhiều hơn
Rồi có người bỏ báo, viết blog. Áp lực viết blog nặng nề hơn vì mình phải chịu trách nhiệm bài của mình.kkk
Rồi đóng blog chơi facebook
Ngày càng khó lựa cái hay để đọc trên FB
Vì rác nhiều quá
Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013
Trơ
Tự miễn là một quá trình do cơ thể đáp ứng từ từ với yếu tố lạ tác động lên cơ thể
Hình như tâm lý con người cũng vậy.
Sau lần đầu tiên bao giờ cũng đầy ấp cảm xúc.
Dần dần, cơ thể chúng ta quen dần.
Không còn cười vui hớn hở suốt ngày, không còn buồn khổ thâu đêm
Quen dần và trơ lỳ.
Hình như tâm lý con người cũng vậy.
Sau lần đầu tiên bao giờ cũng đầy ấp cảm xúc.
Dần dần, cơ thể chúng ta quen dần.
Không còn cười vui hớn hở suốt ngày, không còn buồn khổ thâu đêm
Quen dần và trơ lỳ.
Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013
Tự do
Tự do.
Lúc rày tự nhiên thiên hạ lại bàn luận xôm tụ về tự do
Người nói có, kẻ nói không, đa số làm thinh sao cũng được.
Không thể nói không có.
Nhưng không thể có cái cho tất cả mọi người.
Nếu ít quá thì người ta sẽ đòi hỏi, giành giật, cướp lấy.
Lúc rày tự nhiên thiên hạ lại bàn luận xôm tụ về tự do
Người nói có, kẻ nói không, đa số làm thinh sao cũng được.
Không thể nói không có.
Nhưng không thể có cái cho tất cả mọi người.
Nếu ít quá thì người ta sẽ đòi hỏi, giành giật, cướp lấy.