Thứ Hai, 29 tháng 3, 2010
Thứ Ba, 23 tháng 3, 2010
Treo...cho có!
8h49' ngày 23/03/2010
Tuần lễ Quốc gia về an toàn - vệ sinh lao động – phòng chống cháy nổ lần thứ 12 năm 2010 được phát động từ ngày 14/3 đến ngày
Vậy thì cái biểu ngữ đó đã được treo lên chắc cũng lâu rồi.
Chắc có người thấy, nhưng có lẽ... không ai đọc? vì nếu đọc thì phải biết!
Chắc chắn có người biết, nhưng có lẽ...không ai nói.
Nếu có người nói mà không có người chịu sửa thì cũng dễ...xử. Nhưng nếu treo lên ngay cái trán rồi mà cũng không nhìn, chẳng thấy, không biết...thì coi như... tiêu tùng cái quynh-đô rồi bà con ơi.
Nếu có người nói mà không có người chịu sửa thì cũng dễ...xử. Nhưng nếu treo lên ngay cái trán rồi mà cũng không nhìn, chẳng thấy, không biết...thì coi như... tiêu tùng cái quynh-đô rồi bà con ơi.
Buồn!
Bớ con D, con Q, con L, thằng K...chạy ra cổng coi, có thằng nào chụp hình kìa! (hỏi coi đứa nào quăng mấy cái bịt rác ngay cổng nhà thằng S hoài đó?)
Khổ!
Bớ con D, con Q, con L, thằng K...chạy ra cổng coi, có thằng nào chụp hình kìa! (hỏi coi đứa nào quăng mấy cái bịt rác ngay cổng nhà thằng S hoài đó?)
Khổ!
Chủ Nhật, 21 tháng 3, 2010
Màu Tím Hoa Sim
Có rất nhiều bài viết về bài thơ tình bất hủ này, cũng có ý kiến cho rằng đây là bài thơ tình hay nhất Việt Nam!
Thứ Ba, 16 tháng 3, 2010
còn mệt dài dài
Mệt đây là bác Q nhà ta mệt, mà tui cũng mệt khi phải lóc cóc gõ mấy chữ này đưa lên blog, thay vì nằm nghỉ trưa.
Số là sáng nay, tui nhìn thấy thư của một trạm Y tế mời dự một hội nghị ở xã. Cũng nên lưu ý người nhận là thành viên một BCĐ huyện, chuyện đáng nói là ở chỗ cái phong bì. chớ không phải cái thơ bên trong, với cái phong bì kiểu này, có lẽ chỉ 12 h sau là sẽ mất việc ở một công ty tư nhân nào đó, vì nó làm tổn hại hình ảnh của công ty họ.
(mặt sau)
Phong bì được đơn giản hóa từ một tờ A4, xếp lại rồi dùng kim bấm cho kín,
Mặt trước
Đơn giản, đây chỉ là sự hời hợt đã trở thành thói quen!
Có điều là đây là thói quen nguy hiểm, vì nó đang ở một cơ quan Y tế.
Thứ Sáu, 12 tháng 3, 2010
Cháy, phỏng và chết cháy
Không có lửa sao có khói? nhưng có một cách nói khác là: ở đâu có người thì ở đó có khói, và dĩ nhiên sẽ có lửa, có cháy có phỏng và một lúc nào đó sẽ có chết do cháy!
Đã vào mùa khô. Sức nóng của lửa đã hừng hực từ trước tết đến nay, từ giữa rừng Tây Bắc: nơi chỉ có người dân tộc quen đốt rẩy làm nương, để lửa bén qua rừng, mà có lẽ họ không hề nghĩ là quan trọng. Nhưng cháy giữa thủ đô, nơi người dân có tiền, có học, nhưng vẫn nén mọi thứ vào thùng rác cho dù thứ đó đang chực chờ cháy, hay trong ngôi biết thự của người lắm tiền nhiều của mà khi cháy không chạy ra được bên ngoài là điều đáng suy nghĩ.
Trong bản báo cáo của Tổ chức Y tế thế giới năm 2008 về phòng chống tai nạn thương tích ở trẻ em, thì chết do cháy chiếm hàng thứ 15 trong các nguyên nhân gây chết ở người < 20 tuổi. đáng chú ý là số người chết do cháy ở các nước chưa phát triển cao gấp 11 lần các nước phát triển. Người viết bài này từng được biết, tuổi nhỏ nhất bị phỏng nặng là bé 4 ngày tuổi! do bà mẹ nằm than quá lửa!
Vậy thì làm gì để hạn chế phỏng và chết do cháy?
Chúng ta có bắt buộc gắn thiết bị báo khói trong các cơ quan đông người, nhà ở? trong khi có bằng chứng cho thấy có thiết bị này đã giảm tử vong do cháy nhà >70%.
Chúng ta có qui định các nhà sản xuất hộp quẹt an toàn, chống trẻ em nghịch phá có thể gây cháy? (child-resistant lighters). Một nghiên cứu ở Mỹ, chỉ làm điều này thôi thì cháy, chết do phỏng vì trẻ em nghịch hộp quẹt giảm hơn 58%, tiết kiệm hơn 1.5 tỷ đô la, chỉ trong năm 1998!
Chúng ta hướng dẫn, cảnh báo cho bao nhiêu % dân cách phòng cháy, cứu chữa đúng cách khi bị phỏng? trong khi WHO cảnh báo chỉ có < 32 % trẻ em bị phỏng ở Việt nam được cứu chữa ban đầu (first aid) đúng cách: đó là dội nước mát để làm nguội nhanh vết bỏng - một biện pháp xưa cũ đối với các nước phát triển.
Cái giá của không làm gì cả là không thể chấp nhận được!
Thứ Ba, 9 tháng 3, 2010
câu cá...được người
Cái vụ này vẫn xảy ra lai rai, "con cá" người này đi ruộng thì...dính câu.
Ở trạm, mình thường "làm" "con cá" này giống như mấy "con" khác:
Ở trạm, mình thường "làm" "con cá" này giống như mấy "con" khác:
- Rửa sạch bùn bằng nước lã
- sau đó rửa lại bằng nước muối đóng chai
- Cho chút xíu cồn iod (ngoài tác dụng khác, nó cho có màu đẹp)
- Một chút chất làm tê (cho thịt các chỗ mắc lưỡi câu săn cứng... mới ngon)
- Dùng...kềm cắn đứt phần ngoài lưỡi câu thép (cẩn thận, coi chừng thấy kềm con cá nó giẩy)
- Dùng kẹp đẩy cho lưỡi câu chui qua bên kia (giống như lẩy xương thôi, chứ để dễ...mắc cổ)
- Rửa lại sach sẽ
- bó lại bằng vải trắng, loại sạch tuyệt đối.
- Cho thêm chút đỉnh thuốc chống...oi thịt (cần loại dùng ướp "nguyên con")
- Kêu người nhà đem về ("Cá" này không...độc, như không ăn nhậu gì được)
Thứ Hai, 8 tháng 3, 2010
Nhút nhích một nửa!
Hôm trước, hôm qua và cho tới hôm nay, việc tổ chức 8/3 ở cơ quan bên cạnh, mình cũng chỉ thấy "nửa bên kia" chạy tới chạy lui. "Một nửa bên này" cũng chỉ tò mò dòm coi "nửa đó" nó làm coi ra sao, hơn là nhảy vô cùng vui một bửa.
Tới giờ làm lễ, "chị em tràn về ào ạc" mà chú Khương chưa mở được cái màn để chiếu, làm cho bác Q vô cùng bực bội. Đến khi mở được thì chiếu hoài mà không lên...hình, mặc dù có 3, 4 chàng ấn tới ấn lui hết nút này qua nút nọ. Cuối cùng thì nhờ "Bà độ" một ông ngơ ngẫn nào đó bấm đại một nút...chưa ai bấm, thế là..."nào anh em ta cùng nhau xông pha..." vang lên và buổi lễ bắt đầu.
Tổ chức kỷ niệm ngày 8/3 là dịp để tạo môi trường làm việc thân thiện trong đơn vị hơn là thêm một ngày triễn khai luật pháp khô khan, điều này cần có một tư duy thay đổi. Mình đoán, ở đây thì còn lâu lắm thì ngày 8/3 mới hết là chuyện của đàn bà!
Happy Wonmen's Day cho tất cả "nửa kia"!
May quá, còn mấy giờ nửa mới hết ngày 8/3
Tới giờ làm lễ, "chị em tràn về ào ạc" mà chú Khương chưa mở được cái màn để chiếu, làm cho bác Q vô cùng bực bội. Đến khi mở được thì chiếu hoài mà không lên...hình, mặc dù có 3, 4 chàng ấn tới ấn lui hết nút này qua nút nọ. Cuối cùng thì nhờ "Bà độ" một ông ngơ ngẫn nào đó bấm đại một nút...chưa ai bấm, thế là..."nào anh em ta cùng nhau xông pha..." vang lên và buổi lễ bắt đầu.
Nếu buổi lễ này chỉ toàn mấy anh tổ chức dành cho mấy chị; nếu mấy anh thi cho mấy chị chấm điểm, nếu mấy chị hỏi mấy anh trả lời về mọi chuyện và..."phán xét" (và nếu ai đó mà kêu mình hát, thì chắc dù chưa uống thuốc dạn mình cũng sẽ ...chiến đấu)...và còn nhiều chữ nếu nữa mà...nếu (lại nếu) chú ý đầu tư suy nghĩ để tổ chức thì có lẽ tình đoàn kết trong đơn vị sẽ tốt hơn và chắc chắn cuộc chơi sẽ thú vị hơn.
Đáng suy nghĩ là, cuối buổi chiều nay thì...nửa nào ra nửa nửa ấy! Báo hại mình thành con ong già thơ thẩn giữa một rừng hoa, bay qua bay lại không biết...đậu ở đâu cho tiện.Tổ chức kỷ niệm ngày 8/3 là dịp để tạo môi trường làm việc thân thiện trong đơn vị hơn là thêm một ngày triễn khai luật pháp khô khan, điều này cần có một tư duy thay đổi. Mình đoán, ở đây thì còn lâu lắm thì ngày 8/3 mới hết là chuyện của đàn bà!
Happy Wonmen's Day cho tất cả "nửa kia"!
May quá, còn mấy giờ nửa mới hết ngày 8/3
.jpg)





