Em nói với ta rằng, anh đang lãng phí, mà lãng phí 2 cái quí nhất: Thời gian và sức khoẻ.
Hôm nay cuối tuần, viết mấy dòng về cái phí thời gian.
Từ lão ăn mày cho đến ngài Thủ tướng, ai cũng có 24h/ngày. Trong một thế giới đầy bất công thì Chúa cũng ráng tạo một sự công bằng về thời gian, tiền ta có thể có thể hơn nhau, nhưng thời gian thì phải bằng nhau, ta chỉ sử dụng thời gian trong quĩ của mình, không thể mua, xin hay...cướp của người khác được.
Không ai có thể cho ta thời gian, nhưng người có thể lấy của ta không thương tiếc, khốn nỗi họ lấy để bỏ chơi chứ cũng không...ăn dọng gì được.
"Sách" nói rằng, hội họp cho nhiều vào là cách xài thời gian "sang" nhất.
Khoái thì gõ kẻng họp, trước khi họp cũng chả cần biết là có cần hay không, nhiều khi họp để đọc cho nghe một văn bản mà ai cũng biết đọc, với một lý do kỳ quái: "về nhà nó không đọc!"
Họp càng đông càng vui, thí dụ như họp đánh giá "10 năm thực hiện chiến lược..." thì cứ mời luôn tổ trưởng tổ dân phố, những người mà trong công việc họ không cần phân biệt từ ngữ chiến lược và chiến thuật là cái mốc xì gì
Tổ chức hội họp mà luôn vào trể ra muộn, tài liệu phân phát tràn lan, diễn giả thì miên man không đầu không đũa thì quả thật, khá lên là chuyện lạ.
Kinh tế gia John Kenneth Galbraith từng nói "Họp là điều cần làm khi bạn không muốn làm gì cả" (Meetings are indispensable when you don't want to do anything)
Bây giờ thì em sẽ thương mình hơn nữa, phải không?
Tuần sau, thứ bảy và chủ nhật anh không họp!
Huhu!!!!!!!
Tuần sau, thứ bảy và chủ nhật anh không họp!
Huhu!!!!!!!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét