Thứ Ba, 28 tháng 6, 2011

Quỳnh nở


Khoảng hơn 9h tối, sợ trời mưa đêm, anh hàng xóm tốt bụng phụ khiêng vào trước hiên...

Quỳnh nở thật mau, chỉ vắng chừng 30, mà mất loạt hình quỳnh vừa hé, thật tiếc. Kinh nghiệm cho lần sau.






Quỳnh mãn khai sau 23h, hương thơm dịu.

Và khi mặt trời vừa ló lên thì...
Thế mới biết, không mấy người thấy được quỳnh...

Thứ Năm, 16 tháng 6, 2011

Nụ

Quỳnh lại ra nụ! 
Nhưng chắc gì nở hoa, (vì nụ quỳnh hôm trước đã rụng mất)
Biết không chắc nở mà vẫn trông...
Trông để sẽ được ngắm...
Quỳnh thì sợ mình ngắm (nên sẽ nở về đêm)
Ôi! Quỳnh...!!!???
Búp này thì có hy vọng nở hoa đây (ba nụ trên đã rung hết rồi, không hiểu tại sao)

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2011

Làm ngược

Đất nào thì cỏ nấy, rau nào thì sâu nấy còn người nào thì việc nấy, câu nói đơn giản, dễ hiểu, nhưng khó làm theo...
Hãy nhìn bọn trẻ ngoài đường: trong khi người lớn thì vất vã để bỏ rượu, thuốc lá…thì chúng lại lao đầu vào với một ý nghĩ là để tự khẳng định. Là chứng tỏ mình lớn, là không thua ai…trong khi việc của chúng là học và chơi thôi.
Ngẫm qua chuyện người lớn việc lớn thì thấy: nếu người Đức chỉ chú ý tới nét đẹp của tờ “giấy khai sinh” thì  anh chàng “trôi sông lạc chợ” khó mà tới chức Phó thủ tướng nước Đức, còn người Mỹ nếu chỉ chú trọng da vẻ, quần áo, thì “đen đúa” như ông Obama muôn đời không bén mãng được tới cổng Nhà Trắng.
Chung qui, Đức hay Mỹ, họ chỉ học…lóm Việt Nam thôi (hehe), vì ông bà ta có dặn, chớ xét người qua quần áo, hay “cái nết đánh chết cái đẹp” họ đem về xứ họ chế biến thành câu châm ngôn “xét việc, không xét người” để huấn luyện cho mấy tay làm nhân sự: tuyển nhân viên làm được việc chứ không cần nhân viên đẹp…mã (mã khai sinh lẫn mã ngoài) vì “tốt mã rã đám” (họ lại bắt chước ông bà mình, khakha) Làm “lính”, anh cứ “chửi” sếp, không sao cả, thậm chí còn lên lương nếu công việc anh hoàn thành xuất sắc.
Một điều hiễn nhiên mà ai cũng biết là “muốn biết phải hỏi, muốn giỏi phải học” như để khỏi phải hố khi vào nhà hàng mà không ránh ăn uống thì cứ nhìn người làm sao, ta làm giống như vậy, còn “dốt làm mặt lanh” có ngày là trò cười cho thiên hạ như…uống nước rửa tay, sau khi ăn hải sản...mà nuốt vào rồi không dễ ói ra.
Làm ngược thì kết quả ngược, họ to mình nhỏ, họ giỏi thì mình dở...
Dễ hiểu.

Thứ Tư, 8 tháng 6, 2011

Hiểu, không hiểu, hiểu...


Hiểu không? hay hiểu chưa? là một trong những câu hỏi mà ai đi học cũng biết từ rất sớm. Dù ngọt ngào dễ thương "Các em hiểu chưa?" hay cộc lóc "hiểu chưa?" thì câu trả lời cũng chưa bao giờ là dễ dàng. 
Sách có câu "tri nhân tri diện bất tri tâm" để nhắc người đời là biết cái vỏ thì dễ, còn tỏ tường cái ruột là không thể. Ngẫm câu "Nhân vô thập toàn", để biết nếu "lỡ" làm kiếp con người thì phải...méo, cho nên may mắn là "người trên" thì cần phải biết nghe, còn...xui xẻo làm "phận dưới" thì...phải biết bề trên cũng là...người thôi, để đừng nhắm mắt bịt tai mà tụng "ý em như ý sếp"...
Ông bà mình đút kết một câu "9 người 10 ý" để cho ta nhớ rằng mọi chuyện/ý kiến/đề xuất...dù có sáng suốt, hay ho tuyệt vời đến đâu thì cũng có người...chống đối, vì thế khi đọc các báo cáo thấy con số kết quả của một tác động/thăm dò lên cộng đồng mà giá trị gần tuyệt đối thì tui nghi người viết báo cáo đang...bệnh - bệnh thành tích! một căn bệnh đang lần hồi làm cho mọi cái thật - giả đều trở nên đáng ngờ!
Có lẽ, khi đọc một bài thơ, một đoạn văn, một bài báo, xem một bức tranh...thì hiểu hết ý của nó chỉ có tác giả nó mà thôi, cho nên, khi thấy giơ tay lên cũng đừng nghĩ là...hiểu.
Tại sao mình gõ những đòng này? không hiểu...