Hiểu không? hay hiểu chưa? là một trong những câu hỏi mà ai đi học cũng biết từ rất sớm. Dù ngọt ngào dễ thương "Các em hiểu chưa?" hay cộc lóc "hiểu chưa?" thì câu trả lời cũng chưa bao giờ là dễ dàng.
Sách có câu "tri nhân tri diện bất tri tâm" để nhắc người đời là biết cái vỏ thì dễ, còn tỏ tường cái ruột là không thể. Ngẫm câu "Nhân vô thập toàn", để biết nếu "lỡ" làm kiếp con người thì phải...méo, cho nên may mắn là "người trên" thì cần phải biết nghe, còn...xui xẻo làm "phận dưới" thì...phải biết bề trên cũng là...người thôi, để đừng nhắm mắt bịt tai mà tụng "ý em như ý sếp"...
Ông bà mình đút kết một câu "9 người 10 ý" để cho ta nhớ rằng mọi chuyện/ý kiến/đề xuất...dù có sáng suốt, hay ho tuyệt vời đến đâu thì cũng có người...chống đối, vì thế khi đọc các báo cáo thấy con số kết quả của một tác động/thăm dò lên cộng đồng mà giá trị gần tuyệt đối thì tui nghi người viết báo cáo đang...bệnh - bệnh thành tích! một căn bệnh đang lần hồi làm cho mọi cái thật - giả đều trở nên đáng ngờ!
Có lẽ, khi đọc một bài thơ, một đoạn văn, một bài báo, xem một bức tranh...thì hiểu hết ý của nó chỉ có tác giả nó mà thôi, cho nên, khi thấy giơ tay lên cũng đừng nghĩ là...hiểu.
Tại sao mình gõ những đòng này? không hiểu...
Tại sao mình gõ những đòng này? không hiểu...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét