Thứ Tư, 3 tháng 4, 2013

Lừng

Mỗi lần hôn con mình hay nói nhỏ: "đừng có lừng đó", riết rồi quen, cứ hôn rồi cứ nhắc
Nhà bên thì khác, bố cứ đánh con như ăn cơm bữa, mình thắc mắc thì nó trả lời, ai mà không thương con, nhưng không đánh nó lừng!
Ô, "lừng"!
Chuyện sợ bọn trẻ lừng vượt ra khỏi tầm "vi mô" gia đình mình, nó có bên hàng xóm, lấp ló đâu đó ở tầm "vĩ mô"
Hôn khi thương, đánh khi lỗi không tạo nên thói lừng. Chỉ có ép người quá đáng, thương ghét bất minh, sống cậy vào đao to búa lớn mới là mầm tai họa. Bởi lẽ đơn giản: trấn áp vài chục người là chuyện nhỏ, vài trăm người cũng không khó, nhưng với vài chục ngàn, vài trăm ngàn người thì sẽ tạo nên những cơn "sóng lừng" nhận chìm tất cả.
Động đất dưới đáy đại dương tạo nên sóng lừng
Lòng người cũng sâu không kém đại dương.
Không sức mạnh nào ép chặt mãi mãi được.
Lo âu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét