Gốc me cổ thụ - giờ đây không còn đủ lá để che mình!
Ngày xưa, dưới tán cây vĩ đại này, chúng tôi - lớp học trò của trường Rạch Núi đã học, đã chơi. Khi lớn lên, về thăm trường, sau đó tôi luôn tới thăm cây rồi mới thăm chùa, chùa Núi với tôi là những gốc me khổng lồ đó. Vậy mà, giờ đây để cho "sáng sủa" nhà chùa, người ta đành đoạn cưa cành cắt nhánh, tàn phá không thương tiếc cảnh quan - nơi được công nhận là di tích văn hoá cấp quốc gia.
Họ đang xây nhà giảng, họ giảng gì? giảng về sự tàn nhẩn với tiền nhân - những người đã dựng mái chùa dưới bóng cây rồi tiếp nối trồng cây bên mái chùa này?
Hay họ giảng về sự từ bi của Phật? lòng từ bi của Phật là bao la với thế giới loài vật trong đó có cây cối, và không ít tài liệu có nói về việc Đức Phật cấm chặt phá cây cối. Đức Phật tham thiền dưới cội bồ đề, Ngài thường thuyết pháp dưới bóng cây, chắc chắn Đức Phật là người biết ơn đối với cây cối, ôi Ngài ở trong mái chùa kia chắc là đau đớn lắm.
Hay họ giảng về sự từ bi của Phật? lòng từ bi của Phật là bao la với thế giới loài vật trong đó có cây cối, và không ít tài liệu có nói về việc Đức Phật cấm chặt phá cây cối. Đức Phật tham thiền dưới cội bồ đề, Ngài thường thuyết pháp dưới bóng cây, chắc chắn Đức Phật là người biết ơn đối với cây cối, ôi Ngài ở trong mái chùa kia chắc là đau đớn lắm.
Bao nhiêu tiền trong hòm công đức kia mới mua được những nhánh cây có tuổi trăm năm?
2 nhận xét:
Chuyện phải tới đã tới! Mai mốt sẽ có màn tri trét xanh xanh đỏ đỏ nữa! Hôm rồi 12A1-K98 đăng một bài về chùa Vĩnh Long, có nhắc tới chùa Núi. Vài thân hữu nói là người viết khó tính quá nhưng giờ thì người ta "mần" luôn cái này rồi!
http://truongcangiuoc.blogspot.com/2011/04/noi-them-ve-kien-truc-qui-hoach.html
Đăng nhận xét