Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011

Thất tình cuối năm

Thất tình đây không là bị...bồ đá mà là bảy cái tình cảm của con người, nói theo nhà Phật đó là: Hỷ, Nộ, Ái, Ố, Ai, Lạc, Dục. Nó hàng ngày biểu hiện ra bên ngoài cho thế giới xung quanh biết là ta còn là con người, chứ mai mốt "tiến hóa" hoàn chỉnh thành con robot rồi ai cũng trơ trơ (Robot không có thất tình mà chỉ còn...nhị tình là gật và lắc, vì nó chạy trên nền thuật toán nhị phân mà, he)
Cuối năm, kiểm tra xong, cơ quan trên dưới bắt đầu công việc kiểm điểm, xét thi đua, bầu bán rôm rả. Nhìn chung thì ai cũng tự kiểm là hoàn thành tốt nhiệm vụ, (dù trên tổng thể thì còn khá ê hề, khakha) cho nên phải bầu trong số người tốt đó ra người tốt nhất, tốt nhì, để mà tuyên dương cuối năm...
Phàm ở đời, khi làm việc cùng nhau ngày này qua tháng nọ, chuyện thấy thương, thấy ghét, rồi giận hờn, xéo xắc, soi mói  nhau là chuyện rất bình thường của con người, vậy mà cái hay là cuối năm vẫn 100% đồng ý anh GĐ là tốt nhất, PGĐ là tốt nhì, trưởng khoa phòng thì tốt ít, còn nhân viên thì chắc chắn là...sĩ tốt. (khen thưởng cuối năm vẫn còn là cuộc đua không cân sức, nên có khi thằng không họp nó cũng biết chắc như vậy...)
Chuyện bầu bán cuối năm, năm nào cũng vậy, sau cuộc họp là xì xào râm ran, chề nhún, xách mé...Âu cũng là biểu hiện của thất tình mà thôi.
Với mấy chục năm chinh chiến, mình có câu thần chú: "Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc" nó giúp mình thanh thản, thoải mái với bất kỳ danh hiệu nào mà người ta bầu hay...gán cho!
Nín, sạch dơ tự mình biết mà...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét