Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012

Chạy khi buồn

Sáng nay mình chạy sớm.
Đường sủng ướt, vắng tanh.
Ánh trăng nay sao mà bàng bạc, hàng cây ven đường nay sao mà dững dưng, cơn gió nay sao mà lạnh buốt, còn bước chạy mình sao mà như điên cuồng.
Như tránh xa cơn bão.
Như đuổi theo đoàn tàu...
Bão thì tới, tàu thì đã xa
Mình vẫn chạy điên cuồng.
Vô vọng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét