Mấy tháng cuối năm, loay hoay tìm cái mới cho mình, lúc thì đi bộ, khi chạy bộ, rồi vừa chạy vừa đi, lên xe đạp, đẩy xe máy...
3 cây, 5 cây, 14 cây rồi 40 cây, đường xa, chạy mãi vẫn còn xa, rồi cũng quay về xoay vòng với ngày đêm thức ngủ cùng với mớ mắc cỡ chất chồng
3 cây, 5 cây, 14 cây rồi 40 cây, đường xa, chạy mãi vẫn còn xa, rồi cũng quay về xoay vòng với ngày đêm thức ngủ cùng với mớ mắc cỡ chất chồng
Mắc cỡ khi nhìn mớ hoa lá cỏ cây cứ tươi xanh hoài trong blog, không bị tàn phai bởi gió bụi thời gian, không bị luân hồi như đồng loại.
Mắc cỡ khi làm ra vẻ suy tư, nhìn đông nói tây, nhìn xa nói gần, mà quên rằng, mấy mươi năm qua mình cũng chỉ quen làm khán giả cuộc đời, quen cười chung khóc theo.
Trò đời lắm trớ trêu.
Sẽ còn nhiều mắc cỡ.
Mắc cỡ khi làm ra vẻ suy tư, nhìn đông nói tây, nhìn xa nói gần, mà quên rằng, mấy mươi năm qua mình cũng chỉ quen làm khán giả cuộc đời, quen cười chung khóc theo.
Trò đời lắm trớ trêu.
Sẽ còn nhiều mắc cỡ.

1 nhận xét:
Sao lại mắc cỡ? Sống sao mình thấy hạnh phút nhất là ok mà. Với tôi được sống là điều kỳ diệu nhất, cho dù đó là những giây phút sống trong khát khao,ao ước, những niềm vui, những nổi buồn, những điều mong đợi không đến và thất bại ê chề, tôi vẫn trân trọng sự sống. Tôi luôn mong cho mình đủ mạnh mẽ, đủ dũng cảm để vượt qua mọi thử thách, nghịch lý của cuộc đời này. Tôi cũng cầu mong hạnh phúc luôn nĩm cười với bạn.
Đăng nhận xét