Ông lão trở mình, kéo tấm chăn mỏng đắp lên ngực, lão biết đêm tháng mười, còn lâu mới sáng.
Lão nhắm mắt, cố dỗ dành giấc ngủ, đêm yên lặng lạ lùng, lão chỉ nghe tiếng thở của mình, rất nhẹ, nhẹ tưởng chừng như chỉ cần một chút xíu quên là lão sẽ không còn thở nữa.
Xương sống lão lạnh ngắt, cảm giác lạnh lẽo không biết tự bao giờ nó xâm nhập vào sống lưng lão rồi nằm đó, cái lạnh chưa làm lão tê cứng, nó chỉ đủ cho lão cảm thấy nếu nó lạnh thêm chút nữa là lão sẽ chẳng bao giờ ấm lại.
Lão nằm im.
Chờ đợi.
Lão đã quen, lát nữa thôi, chuyện ngày xưa sẽ như một dòng sông, dòng sông ký ức chảy về bên lão.
Rồi lão tắm mình trong dòng sông đó để chờ trời sáng.
Đêm tháng Mười dài quá.
Tháng mười không chỉ có 31 đêm.
Chờ đợi.
Lão đã quen, lát nữa thôi, chuyện ngày xưa sẽ như một dòng sông, dòng sông ký ức chảy về bên lão.
Rồi lão tắm mình trong dòng sông đó để chờ trời sáng.
Đêm tháng Mười dài quá.
Tháng mười không chỉ có 31 đêm.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét